QCadnet

25 thg 4, 2012

Vợ và Bồ




Vợ Ta là địch, Bồ bịch là 'ta'.
Ðám cuới đám ma, Ta đi với địch.
Cà  phê, du lịch, Ta hưởng cùng 'ta'.
Hết tiền xa hoa, Ta về tìm địch.
Khi túi 'chắc nịch',Ta lại thăm 'ta'.
Buồn khổ, phiền hà, Ta về với địch.
Khi cuời khúc khích, Ta đến tìm 'ta'.
Lúc bệnh trầm kha, bên Ta là địch.
Qua thời nguy kịch, Ta lại theo 'ta'.
Cuộc sống xa hoa Ta không cho địch
Những gì tốt dẹp Dành hết cho 'ta'.
Lời lẽ chua ngoa, Ta luôn cho địch.
Những câu thanh lịch, Ta nói cùng 'ta'.
Giây phút 'trăng hoa', Mà Ta cho địch.
Cảm thấy chán, mệt, Hơn khi cho 'ta'.
Thất thế xuống đà, Ta về tìm địch.
Ðuợc thời thăng tiến,Ta lại tìm 'ta'.
Khi 'ta' bỏ Ta Ta về bên địch.
Ðêm nằm bên địch, Lại mơ về 'ta'.
Mở mắt tỉnh ra, Bên Ta là địch.
Cuộc đời quá mệt Vì địch, vì 'ta'.
Cử chỉ 'mặn mà'  Ta không cho địch
Bây giờ cơ cực  'ta' lại bỏ Ta
Lòng thấy xót xa Quay về tìm địch
Nhưng đà không kịp Ðịch cũng bỏ Ta
Giờ ngẫm nghĩ ra, Hận 'ta', thương địch
Cuộc đời đã hết Vì địch bỏ Ta
Bài học rút ra Vì 'ta', mất địch
Nếu không muốn mệt Ðừng nên có 'ta'
Ðời sẽ thăng hoa Khi Ta có địch
Tình yêu chân thật Mà địch cho Ta
Cử chỉ mặn mà Ta nên cho địch
Ðời sẽ êm đẹp Với địch với Ta


    Bồ là phở nóng tuyệt vời. 

          Vợ là cơm nguội đáy nồi hẩm hiu.
Mình là cơm nguội ư, sao lại kinh khủng thế. Cơm nóng còn chả được ví bằng mà lại thành cơm nguội nhỉ. Bồ thì là phở nóng, buổi sáng mà ăn phở thì còn gì bằng nhưng phở chỉ là thực đơn buổi sáng mà thôi. Mà buổi sáng thì chỉ là bữa phụ, ăn uống qua quýt. Dẫu biết rằng đài báo vẫn nói bữa sáng quan trọng lắm nhưng thử hỏi bạn dành bao nhiêu phút cho bữa sáng? Có khi bạn phải nhịn đói cũng nên. Vì thế nếu bồ có là phở nóng thì bạn cũng đừng buồn.
Sáng nào cũng ăn phở thì đố ai mà chịu được. Còn cơm, bạn bỏ cơm được mấy bữa. Nếu bạn biết cách chế biến cơm với các gia vị khác (gia vị của tình yêu) thì cơm sẽ mãi là món chồng bạn không bao giờ thiếu được. Cho dù là cơm nguội (bạn tưởng như đã chán ngắt) thì vẫn còn món cơm rang (chế biến từ cơm nguội) là món chữa cháy cho hương vị tình yêu bạn nhé.
Bồ là nơi tỏ lời yêu
Vợ là nơi trút bao nhiêu bực mình.
Mình là nơi xả stress ư, điên nhỉ. Bao nhiêu lời yêu thì ngỏ cùng bồ rồi, còn lại những bực tức học hằn thì dồn hết về mình ư. Đừng vui vội bồ nhé. Đến một lúc nào đó nếu chồng có bye bye vợ để đến với bồ thì liệu có một lúc nào đó bồ lại trở thành món cơm nguội chán ngắt và lại trở thành nơi chút những bực dọc của chồng bồ (tức chồng cũ) của mình không? Chúng ta cùng là phụ nữ đúng không bồ.
Bồ là rượu ngọt trong bình
Vợ là nước ở ao đình nhạt pheo.
Nhìn bồ đôi mắt trong veo
Trông vợ đôi mắt trong veo gườm gườm.
Sao cái gì của bồ cũng ngon lành nhỉ. Nhưng mà chồng ơi rượu mà uống mãi thì có ngọt được không? Chồng cứ thử đi xem nó phê đến nhường nào nhé. Một chén, một chai... thì có mà say khướt đấy ạ. Làm bạn thân với anh Chí nhé. Rồi bồ của chồng chẳng khác nào Thị Nở đâu hi hi.
Đôi mắt của bồ mà trong veo ư, nhưng mà kể ra trong cũng đúng. Còn vợ ư, chồng mà đi với bồ thì mắt vợ trong sao được, trong có mà thành dở hơi à? không điên lên thì còn may ấy chứ? Thiếu trách nhiệm với vợ con, với gia đình... không xứng đáng làm chồng, làm cha đâu... thì đừng bao giờ đòi hỏi vợ phải ngọt như rượu, phải trong như bồ chồng nhé.
Bồ tiêu thì chẳng tiếc tiền
Vợ tiêu một cắc thì liền kêu hoang
Càng đọc lại càng điên, tức bồ thì ít mà tức thằng chồng thì nhiều. Tiền đem cho bồ sao mà xông xênh thế. Thế thì chả phải một bồ đâu nhỉ, có khi một cơ số bồ cũng nên. Tiền thì ai mà chả thích, nhất là có tiền mà không phải là mồ hôi công sức của mình bỏ ra thì còn gì bằng. Chồng nào mà chẳng muốn tỏ rằng mình đại gia, mình sởi lởi, mình ga lăng... chỉ có vợ mới hiểu kiếm được đồng tiền khó khăn và cơ cực mức nào. Thế mà tiêu một tí mà đã kêu hoang ư. Đúng là đồ không biết điều, mà không biết điều thì chẳng việc gì phải tiếc. Mời anh cứ tự nhiên.


Bồ dỗi thì phải xuống thang
Vợ giận bị mắng, bị phang thêm liền
Đúng là đồ vũ phu. Trước mặt bồ thì tỏ ra anh hùng, nhường nhịn thậm chí còn đeo mặt nạ sợ sệt đòi xuống nước ư. Nhưng chỉ có bộ mặt thật là thể hiện với vợ thôi. Bạn chí cốt với gậy, với cây... và sẵn sàng tương vợ không cả nể. Mình mà có chồng vũ phu thì có lẽ không thể sống chung với mình được. Sớm muộn gì cũng bye bye thôi
Một khi túi hãy còn tiền
Thì bồ thắm thiết kề liền bên anh
Một mai hết sạch sành sanh
Bồ đi vợ lại đón anh về nhà
Bồ là lều, vợ là nhà
Gió lớn, lều sụp, mái nhà còn kia
Đây có lẽ là một kết cục mà nhiều người đoán được. Khi mà anh vẫn còn tiền thì lắm cô vây quanh, còn khi anh nghèo anh lại quay về với tổ ấm mà lâu nay do vô tình hay cố ý anh đã lãng quên. Bồ của anh có yêu thương mặn mà gì anh đâu, chẳng qua là cô ta yêu cái ví, cái tài khoản của anh là nhiều. Nên sa cơ lỡ vận chỉ có người phụ nữ luôn đầu ấp má kề chia sẻ yêu thương với anh từ những ngày đầu khó khăn nhất.
Đúng là lúc này mới biết ai là tình yêu, là cuộc sống của chính anh... chẳng phải từ trước tới nay đồng tiền làm hoa mắt anh sao? Đúng là bồ chỉ là lều, lều thì tạm bợ lắm, gió nhẹ cũng đổ chứ đừng nói gì bão lớn. Thì có vợ anh, ngôi nhà kiên cố ấy mới là chỗ dựa vững chắc suốt đời cho anh mà thôi.
Vợ là cơm nguội của ta
Nhưng là đặc sản thằng cha láng giềng...
Ha... ha... ha... đọc đến đây thấy vui quá trời. Đây là một bài học cảnh báo tới các ông chồng. Đừng tưởng chỉ có ông biết ăn chả đâu nhé. Các ông không biết chăm lo vun vén cho gia đình mà suốt ngày chỉ mê chân dài thì có ngày biết đâu đây có người lại cướp mất chân không dài của ông đấy. Các ông cứ chê đi, vợ ông là cơm nguội ư, vợ ông cau có ư, vợ ông tiêu hoang ư... ông cứ chê đi. Nhưng thiên hạ hối người lại thấy vợ ông là phở nóng, mắt trong veo, là rượu ngọt... đừng chủ quan nhé.
Nhưng không phải bà vợ nào cũng đánh đổi gia đình để trở thành đặc sản tạm thời của các ông đâu. Chúng tôi yêu gia đình mình, yêu tổ ấm và các con mình. Chúng tôi mất bao công vun vén, chăm lo cho ngôi nhà kiên cố này và đương nhiên chúng tôi không thể dọn đến một chiếc lều nhỏ bé và dễ đổ đó đâu. Dù chúng tôi có được cho nhiều tiền, có được nói những lời ngon ngọt... nhưng chúng tôi biết rằng rồi mọi thứ cũng qua đi vì cái gì không thuộc về mình thì mãi sẽ không bao giờ là của mình. Chúng tôi sẽ cố gắng để mãi là đặc sản của các ông chồng nhé.

TỔNG HỢP

5Nhận xét :